Khi đối mặt với cái chết, chúng ta nhận ra điều gì

SỐNG KHỎE

Khi đối mặt với cái chết, chúng ta nhận ra điều gì

authorBy Chi
Share on
Share on
Khi đối mặt với cái chết, chúng ta nhận ra điều gì

Đối mặt với cái chết, những người được chẩn đoán mắc bệnh thời kỳ cuối đã tìm thấy sự rõ ràng về cách sống của mình để chia sẻ với tất cả mọi người, theo tờ The Guardian.


‘Căn bệnh đã tước đi nỗi sợ hãi của tôi’ - Juan Reyes, 56 tuổi, Texas, Mỹ


Reyes được chẩn đoán mắc bệnh xơ cột bên teo cơ ALS vào năm 2015. Trong sáu tháng tiếp theo, ông sống với chiếc xe lăn và đã mất khả năng sử dụng đôi tay của mình.


Tôi là người sống nội tâm, ít nói, dè dặt và sợ nói trước đám đông. Việc phải sống chung với ALS đã giúp tôi thoát khỏi nhiều nỗi sợ hãi. Tôi luôn có những hành vi 'ngớ ngẩn' với bạn bè thân thiết và gia đình, và bây giờ tôi tận dụng điều đó như một sức mạnh để giải trí và giáo dục thông qua hài kịch.


Lần đầu tiên tôi biểu diễn là vào tháng 10 năm 2019, tại một buổi gây quỹ mà tôi đã tổ chức tại một câu lạc bộ hài kịch địa phương. Tôi không có ý định làm điều đó, nhưng khi mở màn buổi tối, tôi đã nắm lấy cơ hội. 


Tôi cũng đã tham gia nhảy dù 6 tháng sau khi được chẩn đoán. Vừa ra khỏi máy bay tôi bỗng thấy nghẹt thở. Tôi thấy mình lơ lửng giữa đất trời. Tôi rất vui vì trải nghiệm này. Tôi sắp chết rồi, có gì phải sợ?


‘Tôi không còn lo lắng về những chuyện nhỏ nhặt nữa’ - Mari Isdale, 40 tuổi, Greater Manchester, Anh


khi-doi-mat-voi-cai-chet-chung-ta-nhan-ra-dieu-gi (8).jpg

Ảnh: Lydia Goldblatt/ The Guardian


Năm 2015, Isdale, khi đó 31 tuổi, được chẩn đoán mắc bệnh ung thư ruột giai đoạn 4 và chỉ còn sống được 18 tháng. Mặc dù có thời gian thuyên giảm và trải qua 170 đợt hóa trị nhưng căn bệnh này vẫn lan đến các hạch bạch huyết của cô.


Tôi luôn nghĩ sẽ thu xếp sự nghiệp của mình, sau đó chúng tôi sẽ kết hôn, sinh con và đi du lịch. Và rồi bệnh ung thư đã xảy ra. Bạn đau buồn cho tương lai, cho những đứa con tưởng tượng của bạn và sự nghiệp của bạn. Nếu ngày mai tôi chết, điều tôi sẽ nói lúc hấp hối là tôi hối hận vì đã không dành đủ thời gian cho gia đình. 


Tôi có một “danh sách Yolo” về những điều tôi muốn trải nghiệm trong cuộc sống và chồng tôi cũng như gia đình đã rất cố gắng để đảm bảo chúng tôi cùng nhau thực hiện nhiều điều trong số đó nhất có thể. Họ đã đưa tôi đi lặn ở Maldives, bay cùng khinh khí cầu ở Cappadocia và trượt tuyết ở Iceland. Chúng tôi đã ở trong một khách sạn trong hang động, nhìn thấy các kim tự tháp, Đấu trường La Mã và bay trên trực thăng qua New York. Chúng tôi đã cho hổ ăn, đi tàu Rocky Mountaineer, chơi dù lượn và ngắm nhìn những cánh đồng hoa tulip ở Hà Lan.


Cuộc đời tôi rất có thể sẽ ngắn ngủi nên vào những ngày tươi đẹp, khi tôi đủ khỏe, tôi đã thực sự sống trọn vẹn. Tôi ra ngoài và làm bất cứ điều gì tôi muốn: tận hưởng một bữa ăn ngon, đến rạp hát...


Căn bệnh của tôi đã thay đổi cách tôi ưu tiên mọi việc. Mặc dù tôi yêu thích nghề bác sĩ của mình nhưng nó thường đồng nghĩa với việc phải làm việc nhiều giờ, bỏ lỡ các dịp Giáng sinh, sinh nhật. Từ bỏ điều đó là một sự hy sinh lớn, nhưng đó là điều tôi sẵn sàng thực hiện để có thêm thời gian bên những người thân yêu của mình. Thật trớ trêu là người ta lại nói rằng tôi sắp chết trước khi tôi thực sự bắt đầu sống.


Giờ đây, bất cứ điều gì không khiến trái tim tôi hát vang lên đều không mấy quan trọng hơn đối với tôi. Tôi không còn lo lắng về những điều nhỏ nhặt nữa.


‘Vấn đề không phải là số lượng thời gian tôi có mà là chất lượng’ - Chris Johnson , 44 tuổi, Tyne and Wear, Anh


Năm 2019, Johnson được chẩn đoán mắc bệnh ung thư đường tiêu hóa hiếm gặp. Năm 2020, hàng trăm khối u nhỏ được tìm thấy trên gan của ông, bác sĩ tiên lượng mọi thứ sẽ kéo dài từ từ 2 đến 5 năm.


Tôi có thời gian hạn hẹp nên tôi muốn làm mọi việc cùng gia đình và bạn bè và tạo ra tác động tích cực đến thế giới xung quanh mình. Tôi không còn ở văn phòng mặc áo sơ mi và thắt cà vạt nữa. Vào năm 2021, tôi bắt đầu chạy marathon.


Việc gây quỹ là động lực chính nhưng tập thể dục cũng giúp giải quyết các tác dụng phụ trong quá trình điều trị của tôi, mặc dù khi điều đó tiến triển, việc đi đường dài trở nên khó khăn hơn.


Tôi vẫn quan tâm đến chính trị, khí hậu và đội bóng của mình, nhưng tôi không còn căng thẳng về chúng nữa. Vấn đề không phải là số lượng thời gian tôi có được mà là chất lượng.


Mọi người nói về việc đánh bại bệnh ung thư hoặc chiến thắng. Tôi sẽ không bao giờ đánh bại được bệnh ung thư, đó không phải là một lựa chọn. Đến một lúc nào đó nó sẽ giết chết tôi. Nhưng cho đến lúc đó, cách tôi sống là chiến thắng của tôi.


'Có ý thức về mục đích mang lại niềm vui' - Mark Edmondson, 41 tuổi, Sussex, Anh


khi-doi-mat-voi-cai-chet-chung-ta-nhan-ra-dieu-gi (7).jpg

Mark Edmondson ngồi trên ghế sofa cùng các con - Ảnh: Lydia Goldblatt/The Guardian


Năm 2017, Edmondson được chẩn đoán mắc bệnh ung thư ruột kết. Sau khi các bác sĩ cũng phát hiện ra hơn 30 khối u trong gan, anh được dự đoán chỉ có thể sống được một năm. Kể từ đó, anh đã trải qua hơn 140 đợt hóa trị và hơn 30 ca phẫu thuật.


Trước khi mắc bệnh ung thư, tôi có tham vọng trở thành giám đốc điều hành, tôi muốn đạt được điều gì đó lớn lao trong sự nghiệp của mình. Trong vòng vài giờ sau khi chẩn đoán, điều đó đã biến mất. Tôi không còn quan tâm đến công việc nữa, nhưng tôi tin tưởng mạnh mẽ vào việc sống có mục đích, điều gì đó có thể thúc đẩy, đồng thời mang lại niềm vui và sự hài lòng. 


Chúng ta bị 'điều khiển' bởi chủ nghĩa tiêu dùng trong thế giới này, nhưng không quan trọng chúng ta có xe hay nhà gì, miễn là chúng ta cảm thấy thoải mái. Điều thực sự quan trọng là tình yêu, các mối quan hệ, lòng tốt, sự quan tâm đến mọi người, ở bên mọi người. Tôi muốn tạo ra những mối quan hệ tốt nhất có thể và sống cuộc sống hạnh phúc nhất có thể, bởi vì tôi không còn biết mình còn bao nhiêu thời gian nữa.


‘Đừng lo lắng về việc có một công việc tốt hay cần một ngôi nhà lớn’ - Caroline Richards, 44 tuổi, Bridgend, xứ Wales


Vào năm 2014, Caroline được chẩn đoán là ung thư ruột khi con trai mới hơn 1 tuổi.


Chín năm qua thực sự rất tốt đẹp, có lẽ còn tốt hơn nếu tôi không bị ung thư. Những điều khác nhau trở thành ưu tiên hàng đầu: dành thời gian cho nhau thay vì lo lắng về việc có một công việc tốt hay nghĩ rằng bạn cần một ngôi nhà lớn.


Theo một cách nào đó, tôi cảm thấy may mắn vì tôi có thể đã chết khi con trai tôi mới ba hoặc bốn tuổi. Nhưng ít nhất giờ đây con tôi đã có nhận thức về mẹ và sau này cháu sẽ nhớ về tôi. Tôi cảm thấy như thể mình đang sống bằng thời gian vay mượn.


‘Tìm thấy lòng biết ơn’ - Tyra Wilkinson, 50 tuổi, Ontario, Canada


Tyra Wilkinson được chẩn đoán mắc bệnh vào năm 2015, cô đã lên kế hoạch phẫu thuật cắt bỏ vú. Bảy năm sau, căn bệnh ung thư tái phát và lây lan sang cột sống, khiến nó không thể chữa được.


Chồng tôi và tôi đã có kế hoạch khi các con chúng tôi lớn lên. Chúng tôi luôn nói rằng chúng tôi sẽ là những người ông bà khỏe mạnh nhất, chơi đùa cùng các cháu trên sân. Ngay cả khi tôi còn sống, tôi cũng sẽ không thể trở thành ông bà như vậy, bởi vì bây giờ tôi không có khả năng làm những việc đó.


Hãy biết ơn những gì bạn có vì nó có thể luôn - và sẽ luôn - trở nên tồi tệ hơn. Hãy biết ơn tất cả những điều đang diễn ra ở hiện tại.


Sống theo cách mình muốn' - Amanda Nicole Tam, 23 tuổi, Quebec, Canada


khi-doi-mat-voi-cai-chet-chung-ta-nhan-ra-dieu-gi (6).jpg

Ảnh: Andrew Jackson/The Guardian


Sau khi nhận thấy các triệu chứng vào tháng 1 năm 2021, Tâm được chẩn đoán mắc bệnh xơ cột bên teo cơ (ALS) vào tháng 10 – 5 ngày trước sinh nhật lần thứ 21 của cô.


Tôi ước gì tôi đã đi chơi nhiều hơn với bạn bè. Tôi ước gì tôi đã đi dự tiệc và về muộn. Tôi đã bỏ lỡ cuộc sống tự do và rất tiếc vì đã không tận dụng được điều đó khi còn trẻ. Cuộc sống rất ngắn ngủi và bạn nên sống theo cách mình muốn, bất kể mọi người nghĩ gì. Đừng kìm nén. Hãy nói những gì bạn muốn nói và làm những gì bạn muốn làm.


‘Có một mục tiêu. Đừng chấp nhận thất bại' - Mark Hughes, 62 tuổi, Essex, Anh


Hơn 20 năm trước, Mark được phát hiện có một khối u trong phổi. Ca phẫu thuật thành công nhưng sau đó căn bệnh ung thư đã lan đến các hạch bạch huyết của ông. Vào năm 2010, một dạng bệnh hiếm ở giai đoạn cuối đã được tìm thấy trong xương của ông.


Đó là việc sống có mục đích và đặt ra mục tiêu rõ ràng. Tôi sẽ không bị đánh bại hay chấp nhận thất bại. Con đường duy nhất là tiến về phía trước và luôn có một mục tiêu cuối cùng mà tôi hướng tới. Nếu bạn bị vấp ngã, hãy đứng dậy, phủi bụi và đi tiếp. Đó là điều giúp tôi tiếp tục sống.


'Bạn là đủ; bạn tạo nên sự khác biệt' - Chanel Hobbs, 53 tuổi, Virginia, Mỹ


Ở tuổi 37, Hobbs nhận thấy mình không thể chạy mà không bị ngã; cô ấy được chẩn đoán mắc bệnh ALS và chỉ có thể sống thêm 5 năm. Hiện cô phải phụ thuộc vào máy thở và ống truyền dinh dưỡng.


Trước khi được chẩn đoán bệnh, tôi rất độc lập. Tôi tự hào về việc tự mình làm mọi việc. Nhưng tôi đã học được rằng những người khác thực sự muốn hỗ trợ và điều đó mang lại cho họ niềm vui khi biết rằng họ có thể tạo ra sự khác biệt, dù nhỏ đến đâu.


Tôi đã học được cách không so sánh mình với người khác. Tìm những gì khiến bản thân cảm thấy có ý nghĩa. Hãy nhớ rằng, bạn là đủ và bạn tạo nên sự khác biệt.


‘Tôi đã ngừng quan tâm người khác nghĩ gì’ - Sukhy Bahia, 39 tuổi, Luân Đôn, Anh


khi-doi-mat-voi-cai-chet-chung-ta-nhan-ra-dieu-gi (5).jpg

Ảnh: Lydia Goldblatt/The Guardian


Được chẩn đoán mắc bệnh ung thư vú vào tháng 3 năm 2022. Năm tháng sau, cô phát hiện ra căn bệnh này đã di căn đến xương và gan.


Tôi là một bà mẹ đơn thân. Thật đau lòng vì tôi nghĩ rằng mình sẽ ở bên con mình trong một thời gian rất dài. Con gái tôi 9 tuổi và con trai 6 tuổi, tôi hy vọng sẽ để lại mọi thứ khi tôi không ở đây - sinh nhật, lễ tốt nghiệp, đám cưới, nhà mới và một cuốn sách dạy nấu ăn gồm tất cả các công thức món ăn yêu thích của chúng. Tôi cũng đang lập kế hoạch viết blog, đưa ra lời khuyên về những điều mà các con có thể không thoải mái khi hỏi người khác, chẳng hạn như về tuổi dậy thì.


Tôi muốn họ biết rằng họ không bao giờ phải gây ấn tượng với bất kỳ ai hoặc cố gắng hòa nhập, và những cột mốc tiêu chuẩn mà xã hội đặt ra thật là nhảm nhí. Không cần phải làm gì ở một độ tuổi hoặc thời gian nhất định; bạn luôn có thể thay đổi những gì bạn muốn làm trong cuộc sống.


Tôi đã ngừng quan tâm người khác nghĩ gì về mình. Từ tuổi thiếu niên, tôi luôn muốn có một hình xăm lớn trên cánh tay. Năm ngoái, tôi quyết định bắt đầu với những bông hoa đại diện cho ngày sinh của các con tôi, để cho thấy chúng có ý nghĩa như thế nào đối với tôi. Các con tôi thích chúng, bố mẹ tôi không vui lắm nhưng họ chấp nhận những điều tôi có thể làm trong đời.


‘Đừng tạo thêm sự hối tiếc’ - Kevin Webber, 58 tuổi, Surrey, Anh


Vào kỳ nghỉ năm 2014, Webber nhận thấy anh ấy vào phòng tắm rất nhiều. Ngay sau đó anh được chẩn đoán mắc bệnh ung thư tuyến tiền liệt và chỉ có thể sống được 4 năm.


Tôi không có nhiều điều hối tiếc. Có lẽ tôi ước mình đã đưa con đến trường nhiều hơn. Khi chúng lớn lên, bạn nhận ra rằng cuộc gặp ở nơi làm việc có lẽ bạn đã có thể lùi lại một giờ.


Vào khoảnh khắc đó, khi bạn biết mọi chuyện đã kết thúc, tôi không muốn nhìn lại với bất kỳ sự hối hận nào. Bạn không thể thay đổi ngày hôm qua, vậy nên quan trọng là đừng tạo ra thêm những điều hối tiếc khác.


Tôi có ba nhiệm vụ mỗi ngày. Hãy tận hưởng bản thân mình, nhưng không bao giờ làm tổn hại đến người khác. Hãy cố gắng làm một số điều tốt - và điều đó không nhất thiết phải là quyên góp 10 nghìn đô la cho tổ chức từ thiện; đó có thể là mỉm cười hoặc nhường chỗ cho ai đó trên xe buýt. Và tạo ra những kỷ niệm đẹp nhất, không chỉ cho bạn trên giường bệnh, mà còn cho tất cả những người khác.


‘Tôi nhận ra điều tôi thực sự muốn làm’ - Sophie Umhofer, 42 tuổi, Warwickshire, Anh


Năm 2018, sau 10 tháng xét nghiệm các bệnh như IBS và bệnh Crohn, Umhofer được chẩn đoán mắc bệnh ung thư ruột, căn bệnh này đã di căn sang các bộ phận khác trên cơ thể cô. Cô được thông báo rằng cô có thể sống thêm ba năm nữa.


Ban đầu, tôi cảm thấy như thể mình phải nhồi nhét phần đời còn lại của mình vào vài năm mà tôi đã được ban cho. Tôi đã viết thiệp và thư sinh nhật cho các con tôi cho đến khi chúng 21 tuổi, chuẩn bị cho việc tôi sẽ không còn ở cạnh chúng nữa.


Rõ ràng là tôi ước gì điều này không phải do ung thư gây ra, nhưng tôi đã thay đổi rất nhiều thứ ở bản thân. Trước khi được chẩn đoán, tôi sống rất căng thẳng. Tôi có chủ nghĩa cầu toàn và đã dành quá nhiều thời gian để lo lắng về những việc tôi không cần phải làm. Và khi trở thành mẹ, tôi gần như từ bỏ những gì mình muốn làm.


Tôi hối tiếc vì đã không hành động cho bản thân nhiều hơn một chút. Nhưng chẩn đoán này có nghĩa là đột nhiên tôi nhận ra điều mình thực sự muốn làm. Khi tôi đang trải qua quá trình hóa trị, tôi đã cố gắng tìm những thứ có thể làm để giúp bản thân giải trí và tôi bắt đầu xem môn đua xe thể thao. Khi tôi khá hơn một chút, tôi thực sự đã tham gia một cuộc thi và lọt vào vòng chung kết. Cuối cùng tôi đã kiếm được việc làm trong lĩnh vực đua xe thể thao và hiện đang làm việc toàn thời gian để chăm sóc một đội. Tôi ước mọi người có thể thấy cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn biết bao nếu chúng ta thay đổi cách suy nghĩ.


‘Hãy chăm sóc bản thân trước tiên' - Sonja Crosby, 55 tuổi, Ontario, Canada


khi-doi-mat-voi-cai-chet-chung-ta-nhan-ra-dieu-gi (4).jpg

Ảnh: Jessica Deeks/The Guardian


Năm 2012, các bác sĩ phát hiện một khối u trên thận trái của Crosby. Cô được chẩn đoán mắc một dạng ung thư hiếm gặp. Năm 2017, cô được sống thêm sáu tháng.


Khi bác sĩ nói với tôi rằng tôi chỉ còn vài tháng nữa để sống, tôi đã liệu có thể trì hoãn thêm sáu tháng nữa không, tôi có dự án lớn muốn hoàn thành. Và bác sĩ trả lời rằng, bây giờ tôi phải là ưu tiên hàng đầu của mình chứ không phải công việc.


Bạn không thể quản lý mọi khía cạnh của cuộc sống. Tôi nhận ra rằng việc chăm sóc bản thân trước tiên là không ích kỷ, rằng bạn bè và gia đình của bạn sẽ làm được nhiều điều hơn nếu họ biết bạn sẵn sàng đón nhận sự giúp đỡ.


‘Kiếm tiền để làm gì nếu cuộc sống của bạn không có niềm vui?’ - Jules Fielder, 39 tuổi, East Sussex, Anh


Vào tháng 11 năm 2021, Fielder được chẩn đoán mắc bệnh ung thư phổi, ngay sau đó được thông báo rằng căn bệnh này đã di căn đến cột sống và cả hai bên xương chậu của cô.


Bạn bị cuốn vào thế giới công việc, trong guồng quay làm việc để thanh toán hóa đơn, ăn tối, ngủ, lặp lại. Nhưng bây giờ tôi thực sự cảm thấy rất khác về tiền bạc. Kiếm tiền để làm gì nếu cuộc sống của bạn không có niềm vui? Khi tôi quan sát những người thực sự có quyền lực và muốn ngày càng nhiều hơn, tôi muốn nói với họ rằng những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống mới thật đẹp đẽ. Chúng ta đang sống trong một thế giới khá độc hại, nhưng bạn có thể lựa chọn cách tiếp cận của mình. Tôi thức dậy, dắt chó đi dạo và lắng nghe từng tiếng chim hót líu lo. Tôi biết ơn vì điều đó.


'Giữ cho mọi thứ thật đơn giản’ - Alec Steele, 82 tuổi, Angus, Scotland


Năm 2020, Steele được phát hiện ra tình trạng xơ phổi vô căn – gây sẹo trên phổi và dẫn đến khó thở – và tiên lượng thời gian của ông chỉ còn từ 1 đến 5 năm. Bây giờ cuộc sống của ông phụ thuộc vào máy cung cấp oxy 24 giờ.


Tôi nhận ra mình phải giữ mọi thứ đơn giản nhất có thể. Tôi sớm biết rằng những suy nghĩ tiêu cực có tính hủy diệt và tôi đã rèn luyện trí óc của mình để tìm ra những điều bạn có thể làm và những điều bạn không thể. Nếu đó là cái sau, hãy loại bỏ chúng. Nếu bạn có thể làm điều gì đó, hãy tìm ra và bắt đầu giải quyết vấn đề.


‘Hãy coi mỗi nụ cười như thể đó là nụ cười cuối cùng của bạn’ - Ricky Marques, 42 tuổi, St Helier, Jersey


Mùa hè năm 2022, Marques bắt đầu có tình trạng xuống cân. Vào tháng 11, kết quả chụp CT đã dẫn đến chẩn đoán ung thư phổi. Căn bệnh đã lan đến xương và các hạch bạch huyết, ở giai đoạn nặng đến mức anh được tiên lượng là chỉ sống thêm vài tuần hoặc vài tháng.


Bài học tôi học được là mỗi khi ai đó mỉm cười với bạn – một cái chạm nhẹ, một cử chỉ nhỏ – hãy xem đó như thể đó là lần cuối cùng. Bởi vì sao, bạn đoán xem? Có thể nó thực sự là lần cuối cùng của bạn.


‘Tập trung vào những mặt tích cực’ - Mike Sumner, 40 tuổi, Yorkshire, Anh


khi-doi-mat-voi-cai-chet-chung-ta-nhan-ra-dieu-gi (3).jpg

Ảnh: Lydia Goldblatt/The Guardian


Khi tham gia chương trình truyền hình First Dates vào tháng 3 năm 2020, Sumner nhận thấy bàn chân của mình bị mất khả năng cử động. Tám tháng sau, anh được chẩn đoán mắc bệnh thần kinh vận động. Kể từ đó anh ấy đã kết hôn với người hẹn hò của mình, Zoe.


Bây giờ tôi không lãng phí thời gian nữa. Cuộc sống quá ngắn để làm bất cứ điều gì bạn không muốn. Hãy tập trung tạo nên những kỷ niệm mà bạn mong muốn và đừng bao giờ nói không, đừng bao giờ bào chữa. Làm những việc bạn luôn muốn làm. 


Trước mắt, tôi giữ thái độ tích cực bằng cách nghĩ về những ngày cuối tuần, bởi vì chúng tôi thường đi xa và làm điều gì đó thú vị – cuối tuần tới chúng tôi sẽ đi xem một buổi triển lãm xe cổ. Về lâu dài, tôi mong chờ kỳ nghỉ tiếp theo – chúng tôi luôn đến Orlando. Khi tôi cảm nhận được không khí ấm áp trên da và nghe thấy tiếng dế kêu vào buổi tối, tôi cảm thấy phấn chấn hẳn lên.


Ngày qua ngày, tôi mong Zoe đi làm về để được gần gũi với cô ấy. Tôi nhìn bộ sưu tập xe mô hình của mình và nghĩ về những kỷ niệm vui vẻ mà tôi có được khi lái xe. Khi tôi cảm thấy hơi chán nản, tôi tự thưởng cho mình một món ăn ngon.


Bạn phải là chính bạn, nhưng hãy cố gắng đừng rên rỉ vì luôn có người khốn khổ hơn bạn. Vì vậy hãy tập trung vào những mặt tích cực của cuộc sống.


‘Chuyển mọi tiêu cực thành tích cực’ - Kate Enell, 31 tuổi, Merseyside, Anh


Vào tháng 7 năm 2021, Kate Enell được chẩn đoán mắc bệnh ung thư vú giai đoạn 4. Nó đã lan đến gan, xương và não của cô.


Trong hai ngày sau khi được chẩn đoán, tôi nhốt mình trong phòng ngủ, không gặp hay nói chuyện với bất cứ ai. Nhưng đến ngày thứ ba, tôi nghĩ rằng, nếu tôi chỉ có một khoảng thời gian ngắn ngủi, liệu tôi có thực sự muốn đứa con trai nhỏ của mình nhìn thấy tôi đau khổ không? Bây giờ tôi chỉ cố gắng làm nhiều nhất có thể khi còn sống. Bây giờ tôi khá giỏi trong việc chuyển đổi bộ não của mình. Bất cứ khi nào có điều tiêu cực, tôi cố gắng thay đổi nó và nhìn ra những khía cạnh tích cực.


Tôi cảm thấy như mình đã có những khoảng thời gian tuyệt vời nhất, bởi vì ung thư đã khiến tôi nhận ra và tập trung vào những gì quan trọng với mình.


‘Lẽ ra tôi nên tin tưởng bản thân mình hơn’ - Henriette van den Broek, 63 tuổi, Gelderland, Hà Lan


Khi Van den Brook được chẩn đoán mắc bệnh ung thư vú vào năm 2008, căn bệnh này đã lan đến các hạch bạch huyết của bà. Đến năm 2020, bà phát hiện ra rằng bệnh ung thư đã di căn đến dạ dày và đã ở giai đoạn cuối.


Mỗi ngày làm y tá, đối với tôi, đó giống như một bữa tiệc. Tôi nhận ra mình vẫn có thể có ý nghĩa như thế nào đối với những người bệnh khác. Tôi thích những điều nhỏ nhặt hơn, dám đối mặt với những cuộc trò chuyện khó khăn.


Thật tiếc là bây giờ tôi mới phát hiện ra điều đó. Tôi cảm thấy mình cần phải nhanh chóng nắm bắt điều này và tận dụng tối đa cuộc sống. Tôi đang khám phá ra những điều tôi thực sự giỏi, nhưng giá mà tôi có thể khám phá chúng sớm hơn. Lẽ ra tôi nên tin tưởng bản thân mình hơn rất nhiều và bớt bất an hơn.

About the author

Yêu thích tất cả mọi thứ về văn hóa đại chúng và đặc biệt nghiện cafe.

author

Chi

Đăng ký để nhận tin tức mới nhất từ Her

Vận hành bởi Công ty TNHH DCA Hà Nội

Điện thoại liên lạc: (+84) 24 22153882

Liên hệ toà soạn hoặc quảng cáo: hello@her.vn

Địa chỉ: Ngọc Khánh Plaza, 1 Phạm Huy Thông, quận Ba Đình, Hà Nội, Việt Nam.

imgimg
close-icon

Quà Tặng Đặc Biệt Tháng Này!

Liệu pháp giác hơi da mặt mang đến sức khoẻ và độ đàn hồi cho làn da, trả lại vẻ tươi trẻ bạn mong muốn!