Ngày 2/4 - Thắp lên màu xanh hy vọng cùng trẻ tự kỷ

MẸ & BÉ

Ngày 2/4 - Thắp lên màu xanh hy vọng cùng trẻ tự kỷ

authorBy Thùy Liên
Share on
Share on
Ngày 2/4 - Thắp lên màu xanh hy vọng cùng trẻ tự kỷ

Năm 2016, chiếc bìa báo này thu hút sự chú ý của tôi trên chiếc bàn bày đầy những đầu tạp chí hàng đầu, lẻ loi giữa những hình ảnh người mẫu, diễn viên. Trên nền bìa báo màu xanh lơ, dòng chữ “Xin đừng đánh” màu vàng, sắp hàng xô lệch.


Minh “thiểu năng trí tuệ”. Đó là cách mà bố em - ông Bình nói về con trai mình. Bất cứ cái áo nào em mặc đằng trước đều ghi “ MINH” còn đằng sau là số điện thoại của bố em và dòng chữ in hoa rõ ràng. “XIN ĐỪNG ĐÁNH”. Dòng chữ ấy được ghi sau vài lần em trở về nhà cùng những vết thương trên mình”, đó là những dòng mở đầu bài báo.


Đầu năm nay, tôi được nghe chủ nhân của chiếc bìa báo ấy giải thích về chiến dịch này, không giấu được chút tự hào và rất nhiều xót xa. Bằng nỗ lực - mà Đức Hoàng cho rằng chẳng đáng gì, chỉ là một cuộc điện thoại (hoặc tin nhắn) - những vòng xoay ở Đà Nẵng, Hạ Long của Sun Group được thắp lên màu xanh lơ vào ngày 2/4.


Light It Up Blue (Thắp đèn xanh lơ) như một đốm xanh lẻ loi, mỗi năm một ngày nhắc người ta nhớ về những đứa trẻ tự kỷ. Cũng giống như dòng chữ “Xin đừng đánh” mà người bố viết lên lưng Minh, sẽ chỉ lướt qua dòng người quanh khu phố Trường Chinh rồi chìm vào quên lãng.


(Ảnh: Báo Ngày nay)


Chiến dịch hàng năm của Autism Speaks nhân ngày Thế giới nhận biết về tự kỷ (2/4). Tháng 4 hàng năm, hàng nghìn tòa nhà nổi tiếng, các cơ quan, gia đình đồng lòng thắp đèn xanh lơ vì những người tự kỷ và gia đình họ. Mặc dù vậy, ở Việt Nam, những người nhận thức rõ về bệnh tự kỷ cũng như gia đình can thiệp sớm khi con có những dấu hiệu lạ là vô cùng ít. Dẫn tới trẻ mất đi cơ hội hoà nhập trong môi trường gia đình, xã hội.


Những đứa trẻ tự kỷ, vốn bị mắc kẹt giữa hai thế giới: thế giới thực tế của người lớn và thế giới ảo mộng của trẻ con. Chúng vẫn chạm vào mọi thứ, nhưng thể hiện suy nghĩ của mình ở một chiều không gian khác - nơi những người lớn khác chẳng bao giờ có thể đặt chân tới. Đó là một nỗi buồn, nhưng nhìn theo một hướng khác, cũng là một niềm vui. Chúng sẽ mãi vô tư trong thế giới tưởng tượng của riêng mình.


Tôi có một cô bạn - thường xuyên chia sẻ về người anh trai tự kỷ của mình với niềm yêu thương. Cô và mẹ thường đùa với anh về chuyện giữ tiền, thỉnh thoảng trộm tiền của anh. Cô tận hưởng cảm giác thành tựu khi đưa anh trai và bố mẹ đi du lịch. Cô tự hào về tình thương mà cả gia đình dành cho anh trai. Cô tích cực mà nghĩ rằng, anh là người gánh mọi khổ đau cho cả nhà. Tôi mỗi khi đọc được đều cảm thấy, anh có một nhiệm vụ đặc biệt khi đến với thế giới này - làm cho cả gia đình cô gắn kết và trao cho nhau tình yêu.


Cũng như cô người mẫu Jenny McCarthy khi bắt đầu hành trình đồng hành với cậu con trai tự kỷ, cô tin rằng Evan tới với thế giới để dạy cô bài học về sự kiên nhẫn, khám phá những giới hạn của bản thân và truyền đi niềm tin cho những người cùng cảnh ngộ.


Jenny McCarthy cũng viết cuốn sách “Mạnh hơn cả lời nói” của mình và xem trường hợp của cô như minh chứng cho việc, khi phát hiện sớm chứng tự kỷ của con và có biện pháp can thiệp kịp thời, bài bản, toàn diện, mọi đứa trẻ đều có cơ hội tiến bộ, phát triển bình thường như Evan. Từ cậu bé 2 tuổi có những triệu chứng tự kỷ, Evan giờ đây đã bước sang tuổi 18, có bằng lái xe, tới trường học, sống độc lập và biết đưa ra những lời từ chối khi mẹ tìm cách hôn cậu.



Tự kỷ được biểu hiện ra ngoài bằng những khiếm khuyết về tương tác xã hội, khó khăn về giao tiếp ngôn ngữ và phi ngôn ngữ, hoạt động mang tính hạn hẹp, lặp đi lặp lại. Hiện tại, chưa có phương pháp điều trị dứt điểm tự kỷ. Khi khoa học chưa thể tìm câu trả lời, sự chia sẻ, đồng cảm của xã hội xung quanh sẽ là lời động viên cho những gia đình có con tự kỷ tiếp bước trên hành trình khó khăn.


Những câu chuyện tương tự như Minh, như cô bạn tôi, như Jenny McCarthy sẽ dần bị lãng quên trong rất nhiều ồn ào của các luồng tin tức. Nếu tối nay, trên bất cứ nơi nào trên thế giới, ở Sydney, Seattle, Cairo, hay Đà Nẵng, Hà Nội, Hạ Long… bạn thấy những chiếc đèn màu xanh lơ rực sáng, hãy nghĩ về những đứa trẻ và những gia đình đang loay hoay tìm được hướng đi cho con mình. Hãy dành một lời nguyện ước cho họ, không phải cầu những điều cao siêu, mong họ không còn lạc lõng.

About the author

Cựu phóng viên VnExpress, cây viết chuyên mảng văn hoá, giải trí.

Chị Thùy Liên có thời gian dài làm báo trước khi bước sang lĩnh vực tổ chức sự kiện và gây dựng phong trào chạy bộ tại Việt Nam.

author

Thùy Liên

Đăng ký để nhận tin tức mới nhất từ Her

Vận hành bởi Công ty TNHH DCA Hà Nội

Điện thoại liên lạc: (+84) 24 22153882

Liên hệ toà soạn hoặc quảng cáo: hello@her.vn

Địa chỉ: Ngọc Khánh Plaza, 1 Phạm Huy Thông, quận Ba Đình, Hà Nội, Việt Nam.

imgimg
close-icon

Quà Tặng Đặc Biệt Tháng Này!

Liệu pháp giác hơi da mặt mang đến sức khoẻ và độ đàn hồi cho làn da, trả lại vẻ tươi trẻ bạn mong muốn!